TRANG THƠ


NHỚ TIỀN NHÂN.
Tràng kỷ mấy trăm năm nằm đó
Bút mây thư pháp vẫn còn đây
Ngói cổ rêu phong màu Phước Huệ
Nắng in dấu cỏ ấn Nguyên Thiều.
Thập Tháp gò thành xây mộ địa
Đồ Bàn chuông mõ giải oan khiên
Tục diệm Kế Châu trì Viên Định
Giữ gìn giáo pháp tỏa Tăng đoàn
Quỳ trước Phật đài con thọ nguyện
Ngọn đuốc Tâm Minh mãi soi truyền
Ngũ trược ác thế thệ tiên nhập
Vào đời sen trắng tỏa lam hương.
Lạy đất oai linh bồ đề khởi
Hôn thềm gạch cũ nhớ tiền nhân
Danh Tăng thạc đức người Bình Định
NHỚ TIỀN NHÂN.
Tràng kỷ mấy trăm năm nằm đó
Bút mây thư pháp vẫn còn đây
Ngói cổ rêu phong màu Phước Huệ
Nắng in dấu cỏ ấn Nguyên Thiều.
Thập Tháp gò thành xây mộ địa
Đồ Bàn chuông mõ giải oan khiên
Tục diệm Kế Châu trì Viên Định
Giữ gìn giáo pháp tỏa Tăng đoàn
Quỳ trước Phật đài con thọ nguyện
Ngọn đuốc Tâm Minh mãi soi truyền
Ngũ trược ác thế thệ tiên nhập
Vào đời sen trắng tỏa lam hương.
Lạy đất oai linh bồ đề khởi
Hôn thềm gạch cũ nhớ tiền nhân
Danh Tăng thạc đức người Bình Định
Thập tháp Di Đà mãi xương minh.
Nam mô Đại Hạnh Phổ Hiền Bồ Tát Ma Ha Tát
Thập Tháp Di Đà ngày 19/chạp Định Dậu.
Vạn Tuệ kính bút.
Trong hình ảnh có thể có: thực vật, cây, bầu trời, ngoài trời và thiên nhiên
Trong hình ảnh có thể có: bầu trời, cây và ngoài trời

Không có văn bản thay thế tự động nào.

Trong hình ảnh có thể có: trong nhà
TU CÓ GÌ KHÓ ?

Nhịn một hơi thuốc lào
Trôi vài vài giây khó chịu
Nuốt một lời nói láo
Vừa mới chực tuông ra
Tu là vậy ! đâu khó ta …

Nhịn một bữa la cà
Dành vài đồng bạc lẻ
Ta mua quà cho trẻ
Vừa mất mẹ mồ côi …
Tu là vậy thôi ! có gì khó đâu trời …

Giảm bớt một cuộc chơi
Nghĩ về mình thời ấy
Quán tưởng tấm thân này…
Mẹ cha tìm đâu thấy …

Và rồi ta cũng vậy !
Nhắm mắt trắng đôi tay
Từ giả cỏi đời này
Con ta mồ côi vạy !...

Đã tu là phải thấy
Chuyện vô thường thế thôi
Chuyện nhỏ chuyện nhỏ
Có gì khó đâu ta …

Rồi buông mình trên đá
Như hoa lá đầu truông
Rồi buông đời trong ngã
Tiếng chuông giữa vô thường.
Tu là vậy a !!! cái này khó quá ta….

ĐẠO

Ngồi uống trà mắt lim dim
Thưởng thức hương thơm từ hoa lá
Ông Tản Đà ngồi khề khà
Nhắm men cay ướp thơ từ rượu
Lặng im ngồi đợi một cần câu
Khương Tử Nha câu thời câu vận …
Chín năm diện bích mắt hồ
Chiếc dép thảnh thơi treo trên cành trúc
Ngàn năm vang tiếng Đạt Ma Gia.
Đạo là đường đi vậy !
-          có những con đường mấy ngàn năm thơm hương lưu viễn
-          có những con đường trăm năm là chốn gò hoang sai lầm.
Chữ Đao đọng một giọt thương
Là thành chữ Đạo lẽ thường vậy thôi !!!
 ...............................................................................................................................................


Chùm thơ :  DUYÊN
                           Vạn Tuệ, đầu đông 2009
I /// DUYÊN :

Hòn đá giữa đường ai khiêng
Đẻo thành chiếc chày giã đậu
Bên kia dưới chân hàng dậu
Bức tường móng lở một viên …

II ///  THỪA :

Hơn năm tỉ người cũng chẳng thấy thừa
Một trái này cũng vừa đâu thiếu.
Vậy mà ! thêm câu nói dại
Quá thừa để biến thành ngu.
            Con người cái gì cũng thiếu
            Lòng tham ai chẳng muốn thừa
            Nên trời cho thêm khúc ruột
            Đớn đau mới biết Ruột Thừa.

III ///  GIÓ :

Gió từ khí lưu vong qua thể rỗng
Vận động, sáng tạo, thiết kế, triệt tiêu…

Nếu không gió nặng mùi tử khí của thây ma phân hủy,
Nếu không gió cờ không bay là báo hiệu ngày tàn bạo chúa,
Nếu không gió, không bão, đại dương không sóng,
Không có cánh buồm dong ruổi, sao biết biển mênh mông …

Tôi ngột ngạt tuổi thơ
Tôi ngột ngạt mùi máu tanh
trong sách vở và trong bài hát…
Tôi ước ao được hóa thành làn gió,
Nâng cánh diều bay mãi đến vì sao./.

ÁNH TRĂNG TRONG

Nữa mặt trời là đêm
Ai nói rằng thường ngủ
Sự sống luôn an trú
Giữa Chết là tái sinh.
    Nữa khuất của lòng người
    Là vô minh lui tới
    Và một lần phá giới
    Để đêm dài thê lương.
Tôi bước dưới mặt trời
Đêm nằm dài hóa bóng
Tôi đi trong đêm mộng
Bừng mặt trời trong tim.
       Hai mảng ngày và đêm
       Ta hòa thành nhật thực
       Buông tận cùng vô thức
       Sáng ngời ánh trăng trong.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét